Từ đường Lê Thánh Tôn
ra Trần Phú, băng qua Hùng Vương, Nguyễn Thiện Thuật rồi thẳng xuống
Biệt thự, Trần Quang Khải - phố “tây” Nha Trang rộng dài…non non vài cây
số. Phố Tây chỉ mới hình thành khoảng vài thập niên gần đây, khi khách
du lịch nước ngoài tụ hội về đây và không ít người quyết định ở lại nơi
này tìm kế sinh nhai.
Khách tây tấp nập và vui vẻ ở phố “tây” Nha Trang.
Tôi
có cảm giác, một phần thế giới hiện diện ở phố tây. Tất thảy nhà mặt
tiền treo bảng hiệu viết bằng tây. Người dân giao tiếp chủ yếu bằng
ngoại ngữ. Và, nhịp sống cũng chuyển từ ngày sang đêm, theo nếp sinh
hoạt của khách…tây.
Thích ăn bánh pizza thì đến La Bella Napoli,
món thịt cừu xông khói luôn luôn có ở Good morning Viet Nam, rất nhiều
món Tây hiện diện tại các nhà hàng Turkish restaurant, Rainbow bar,
Sailing club…Rượu tây có ở bất cứ nơi nào, chỉ cần xê dịch trong vòng
dăm ba phút…Đến Nha Trang, dạo phố “tây” sẽ cảm nhận được nhịp sống rất
riêng của thành phố biển.
Chọn góc khuất trên ban công nhà hàng
Salut ở mé đường Hùng Vương-Trần Quang Khải, tôi lặng lẽ ngắm phố Tây
nhộn nhịp lúc nửa đêm. Micheal -người bạn Mỹ gắn bó với Nha Trang đã hơn
1 thập niên, nhận xét: “Dân Nha Trang có thói quen dậy sớm đón bình
minh trước biển, nên đi ngủ cũng khá sớm. Riêng phố “tây” nhịp sống
chuyển về đêm. Nếp sinh hoạt ở đây có đôi chút lai tây, tấp nập nhưng
không ồn ào, ai cũng biết tiếng Anh và khoái nhất là có thể tìm thấy
hương vị “5 châu, 4 biển” trong một số nhà hàng “tây”… thứ thiệt.”
Từ
đường Lê Thánh Tôn ra Trần Phú, băng qua Hùng Vương, Nguyễn Thiện Thuật
rồi thẳng xuống Biệt thự, Trần Quang Khải; phố “tây” rộng dài chừng non
non cây số. Dường như tất thảy “mặt tiền” đều treo bảng hiệu viết bằng
tiếng Anh, tiếng Pháp, một vài nơi có cả tiếng Italia, Tây Ban Nha, Hàn
Quốc….Vài năm gần đây, những người chủ “phố Tây” đồng loạt sử dụng tiếng
Nga để thể hiện thịnh tình đón tiếp “làm sóng” khách du lịch đến từ
nước Nga. Chẳng hạn quán cà phê nơi tôi ngồi “made in Nha Trang” nhưng
từ bảng hiệu đến menu đều “xài” tam ngữ Việt-Anh-Nga. Người quản lý tỏ
ra thông thạo: “ Muốn thành công phải hiểu “gu” khách, tây không thích
ồn ào, náo nhiệt, ngại chờ đợi và không có chuyện tán gẫu hàng giờ như
khách Việt.”

Vui vẻ ở phố “tây” Nha Trang.
Chị Kim Xuân,
sống ở đường Biệt Thự đã hơn 30 năm kể: “Khoảng 20 năm trước, một người
dân địa phương mở nhà hàng “tây” trên đường Biệt Thư, chuyên phục vụ
món ăn truyền thống Việt Nam và một số món Âu, Mỹ. Bấy giờ, ông chủ Cafe
Desa khá thành công, một số người đã mạnh dạn mở khách sạn mini phục
vụ tây “ba lô”. 1 đồn 10, rồi 10 đồn 100, phố “tây” ngày càng đông đúc.
Bây giờ ra ngõ gặp tây vì nhà nào cũng mở shop và ngày nào cũng giao
dịch với khách tây. Thực ra phố “tây” chủ yếu kinh doanh khách sạn, bar,
nhà hàng, quán cà phê, tổ chức tour lặn biển, bán hàng lưu niệm….Điều
khiến “thượng đế” hài lòng nhất là đến đâu cũng được check mail và gửi
thư điện tử miễn phí. Hơn nữa, môi trường an ninh đảm bảo nên ai cũng có
thể thong dong dạo phố quá nửa đêm.”
Thả bộ dọc con đường
“vàng” Trần Phú đến ngã ba Biệt Thự - nơi nhộn nhịp nhất phố “Tây” -
chúng tôi quyết định vào Sailing club sau 12 giờ khuya vì đây là bar duy
nhất được chính quyền cho phép mở cửa đón khách đến 3 h sáng. Toạ lạc
trên diện tích hơn 2.000 m2 - nối phố xá đông vui với bãi biển thanh
vắng - Sailing club có thể xem là một hội quán đa sắc tộc. Đường vào
bar vắt qua “cổng làng” dựng bên lề phố. Những bức bích họa rộng dài
vài chục mét phía sau quầy rượu dẫn dắt trí tưởng tượng của mọi người
đến gần thiên nhiên hoang dã.
1 h sáng, tôi có cảm giác tất cả
khách tây còn thức đều đổ về đây. Sailing club mở cùng lúc 3 nhà hàng
á-Âu-ấn, có thể gọi tất cả các loại rượu trên thế giới và có thể mời
bạn nhảy bất cứ lúc nào. Sau khi ăn khuya xong du khách đi bách bộ ven
bờ biển hoặc ngồi uống rượu, tán gẫu, chơi bài, đánh bida...bất phân
thắng, bại. Peter Michael Vidotto - Ông chủ Sailing club là một người
Australia nổi tiếng “chịu chơi, chịu làm” đến Nha Trang từ đầu thập niên
90 của thế kỷ trước đã rất thành công nhờ tạo được không gian mở, luôn
luôn sống động...
Nguyễn Thành Vũ - một thanh niên Nha Trang cho
hay: “Không gian rất rộng nhưng ngồi ở chỗ nào cũng có cảm giác ấm
cúng, gần gũi như đi từ phòng này sang phòng khác trong một căn nhà.
Thay đổi hình ảnh để tự làm mới mình là một phần “bí kíp” thành công của
Peter.Tôi đang học tiếng Anh, chuẩn bị mở bar nên đến Sailing để học
cách tuyển nhạc và giao tiếp.”

Một góc phố “tây” Nha Trang.
Khác
với phố “tây” Sài Gòn hay Hà Nội, phố “tây” Nha Trang không ôm đồm, vội
vã; cũng không khoa trương, tấp nập hay lộng lẫy đèn hoa. ánh sáng dịu
dàng hắt ra từ các nhà hàng, quán cà phê…vừa đủ soi đường cho khách lạ.
Nhạc và rượu là thứ không thể thiếu trong các quán bar, nhưng tuyệt
nhiên không có thứ âm thanh chói tai và rất ít gặp người say rượu.
Hầu
hết người nước ngoài đến làm việc tại Khánh Hòa đều tạm trú ở phường
Lộc Thọ và phố “Tây” cũng nằm trọn trên địa bàn phường. Nhìn chung những
cư dân mới rất tự giác chấp hành các qui định của pháp luật, nộp thuế
đúng hạn và rất ý thức giữ gìn vệ sinh công cộng. Một số người còn tham
gia hoạt động từ thiện nhân đạo, giúp đỡ họ nghèo hoặc đóng góp đỡ đầu
trẻ mồ côi và trường mẫu giáo của phường.
Dường như tất thảy chủ
bar, nhà hàng là người nước ngoài ở Nha Trang đều “xuất gia” trên đường
đi du lịch. Họ ở lại để tự thoả mãn với mong muốn làm được một việc có
ích trên mảnh đất nơi họ dừng chân. Lặng lẽ “làm ăn” như bất cứ người
dân nào trong thành phố nhưng sự tham gia kinh doanh của người nước
ngoài đã tạo nên sắc thái mới trong “làng” du lịch Nha Trang. Ban đầu
người của nước nào thì đón khách đến từ quốc gia đó, lâu dần các ông chủ
“tây” có thể chiều khách 5 châu rong chơi phố biển!
Hầu hết cơ
sở của người nước ngoài đều có website riêng; cung cách phục vụ không
quá thân mật, niềm nở nhưng vô cùng ân cần và trung thực. Hơn ai hết, họ
hiểu rằng con đường tiếp thị ngắn nhất và nhanh nhất là thông qua
khách, bởi 1 người biết thì sẽ có thêm ít nhất 10 người biết - Tỷ lệ
1:10 tăng theo cấp số nhân cùng lợi nhuận. Đó là điều mà không ít người
Nha Trang đã và đang lưu tâm thể nghiệm.
Sau nhiều năm làm việc
cho các ông chủ ngước ngoài, một bộ phận lao động trẻ người Nha Trang đã
học được cách quản lý có hệ thống và đầu óc tính toán thực tế hơn. Một
số người mạnh dạn “ra riêng”, mở cơ sở kinh doanh không thua kém của
người phương Tây. Nhìn từ góc độ thị trường, đó chính là động cơ tạo sự
cạnh tranh để người Nha Trang vươn lên… hội nhập.